Chào mừng bạn đến với Blog của lớp Kế toán 33A - Khoa Kinh Tế - Đại học Nông Lâm TPHCM

About us: Tập thể dễ thương vui tính & đoàn kết của lớp Kế toán A (DH07KEA) -Khoa Kinh Tế - Đại học Nông Lâm TPHCM
The lovable, funny and solidary community of Class Accounting A (DH07KEA)- Faculty of economics - Nong Lam University


Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2009

Bức thư tình đầu tiên

Em ơi, hôm nay trăng cao thế! Anh ngồi trên cái ghế đặt đong đưa trên cành khế viết cho em 1 bức thư tình thật tê, mong em đọc xong sẽ phê, mong em đọc xong sẽ mê, để sau này anh có lộ máu dê thì em cũng đừng chê là anh ghê mà bỏ anh đi về. hề!

Xa em mới mấy ngày mà anh tưởng tượng như là đã xa em hàng mấy chục năm trời rồi á! Giờ gặp lại chắc em già yếu xấu xí lắm nhỉ? Nhưng anh không quan trọng điều đó đâu em à. Dù em có xấu xí như Tây Thi dưới trần hay Hằng Nga trên trời thì anh cũng xin yêu em đến hết đời. Tình này mãi không thay đổi, mặc xác cho mấy ông Các Mác Lênin cứ nói rằng sự vật luôn biến đổi không ngừng, rằng vận động là thuộc tính cố hữu của vật chất... chi chi á.

Em có biết rằng, được ở gần em, anh thấy vui lắm lắm. Khi em cười, mùa xuân vây quanh, trăm hoa đua nở anh cắt đem ra chợ bán được ứa tiền xài; muôn chim reo ca anh bẫy hết đem ra chợ bán cũng được ứa tiền xài (chứ tụi nó cứ reo ca ầm ĩ quá, bà hàng xóm chửi). Nhờ em mà anh trở nên giàu có, thử hỏi anh còn yêu ai hơn em được nữa?

Mãi vui như thế em nhé! Em mà buồn, anh cũng thấy buồn, có con chuồn chuồn bay ngang anh bắt làm mồi anh nhậu cho đỡ buồn. Khổ nỗi nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm, vung tay chém xuống nước, nước văng tung tóe, ôi thôi hỏng hết mấy con mồi!

Em có biết là xa em anh thấy tồi tệ thế nào ko? Ngày anh quên ăn, đêm anh quên ngủ. Bù lại đêm anh ăn như hạm, ngày anh ngủ như điên. Riết rồi giờ anh mập thù lù như cái lu, đồ ăn nhồi nhét vào não, khiến ngày anh càng ngu. Này nhé, đêm anh đọc sách mà quên bật đèn, xem tivi mà quên cắm điện, diện áo đẹp thì lại quên mặc quần, anh mần chi cũng hỏng.

Là 1 người nghệ sĩ yêu em, em luôn tạo cho anh nguồn cảm hứng bất tận để viết blog câu pageviews và comments. Thử hỏi, không có em, đời anh vô vị đến chừng nào? Yêu anh em nhé! Yêu là cưới đấy nhé! Anh sẽ tốt với em, sẽ lo lắng, quan tâm em,.. làm đủ thứ để trở thành 1 thằng chồng tốt trong mắt em. Đặc biệt, anh sẽ cố bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, còng lưng gánh vác, lo làm lo ăn như trâu như bò để kiếm tiền, rồi anh sẽ xây cho em 1 căn nhà thật đẹp, thật lộng lẫy, đến mức tụi khủng bố tưởng nhà của Tổng Thống Mỹ, nó tới đặt bomb rồi nhà mình sẽ được lên BBC. Mỗi phòng của căn nhà sẽ như 1 nhà tù vững chắc để con chúng ta không thể trốn đi chơi lêu lổng, để em yên tâm rằng người ta sẽ ko thể nói “con hư tại mẹ” được. Mỗi hành lang là 1 con đường thật đẹp, đầy hoa, và thật rộng, rộng đến độ 5 cái quan tài khiêng qua 1 lúc vẫn lọt. Anh sẽ tự tay thiết kế ngôi nhà đó, nó sẽ giống như 1 tòa lâu đài kiên cố, cháy thì hết đường chạy! Em nhé!

Người ta thường bảo “nói dài nói dai đâm ra nói dại”. Thôi, anh không dám nói nữa, anh không muốn phải đi chích ngừa chỉ vì tỏ tình với em. Đêm đã khuya, em hãy ngủ đi! Đêm nay mong em vắt chân lên trán suy nghĩ về tình cảm anh dành cho em! Điều đàng hoàng cuối cùng anh có thể nói với em là: ANH YÊU EM!

Đọc xong lá thư này, anh cá là đêm nay em sẽ gặp ác mộng! Nếu sai, anh... kùi! Nhưng em yên tâm, trong cơn mơ, anh sẽ là Superman của em!

-----------------------------------------------------

Cái nài tớ chôm bên blog của anh Trần Uy, thấy zui wá nên tớ post cho pà kon cùng xemhìhì

2 nhận xét:

  1. hohoho.................
    cuoi dau bung,duc ruot,loi pheo,mat mai nhan nheo luon.
    khuyen cao dung viet thu to tinh nhu the voi cac co ngen may anh trai.mat bo nhu choi do.dai ca nhu tui ma nghe con gion oc muon xach dep bo chay huong chi may nguoi dep.hjhj................

    Trả lờiXóa

Life memories


Hội trại Khoa Kinh tế 16/11/2008 - a night to remember
KEA pro lém nha, cổng trại đoạt giải nhì, văn nghệ đoạt giải nhì, thắng 2 trò chơi lun^^
Đặc biệt là cái trò bật nhạc nhảy rùi cả hội kéo nhau "múa lửa" tới sáng, kaka

Quân sự 12/5/2008- unforgettable memories